<!-- --><style type="text/css"> @import url(http://www.blogger.com/css/navbar/classic.css); div.b-mobile {display:none;} .style5 {font-size: 80%} </style> <meta name='google-adsense-platform-account' content='ca-host-pub-1556223355139109'/> <meta name='google-adsense-platform-domain' content='blogspot.com'/> <!-- --><style type="text/css">@import url(https://www.blogger.com/static/v1/v-css/navbar/3334278262-classic.css); div.b-mobile {display:none;} </style> </head> <body onload="MM_preloadImages('http://2.bp.blogspot.com/_s16UIKnTf30/Rl2gIUYpZ9I/AAAAAAAAAtI/7c45oZIYJeo/s1600/home2.jpg')"><script type="text/javascript"> function setAttributeOnload(object, attribute, val) { if(window.addEventListener) { window.addEventListener('load', function(){ object[attribute] = val; }, false); } else { window.attachEvent('onload', function(){ object[attribute] = val; }); } } </script> <div id="navbar-iframe-container"></div> <script type="text/javascript" src="https://apis.google.com/js/platform.js"></script> <script type="text/javascript"> gapi.load("gapi.iframes:gapi.iframes.style.bubble", function() { if (gapi.iframes && gapi.iframes.getContext) { gapi.iframes.getContext().openChild({ url: 'https://www.blogger.com/navbar.g?targetBlogID\x3d2907229863718220468\x26blogName\x3dGreen+AIT\x26publishMode\x3dPUBLISH_MODE_BLOGSPOT\x26navbarType\x3dBLACK\x26layoutType\x3dCLASSIC\x26searchRoot\x3dhttps://greenait.blogspot.com/search\x26blogLocale\x3den_US\x26v\x3d2\x26homepageUrl\x3dhttp://greenait.blogspot.com/\x26vt\x3d3904833447385587246', where: document.getElementById("navbar-iframe-container"), id: "navbar-iframe" }); } }); </script> <iframe src="http://www.blogger.com/navbar.g?targetBlogID=7045571153011367406&amp;blogName=Appearance+Mode&amp;publishMode=PUBLISH_MODE_BLOGSPOT&amp;navbarType=BLUE&amp;layoutType=CLASSIC&amp;homepageUrl=http%3A%2F%2Fappearancemode.blogspot.com%2F&amp;searchRoot=http%3A%2F%2Fappearancemode.blogspot.com%2Fsearch" height="30px" width="100%" marginwidth="0" marginheight="0" scrolling="no" id="navbar-iframe" frameborder="0"></iframe> <div id="space-for-ie"></div>
green ait


 

Tuesday, April 3, 2007

Thiên Triều 2

Keng… keng…. Keng,

Ngọc Hoàng đăm chiêu đi lại trong toà đại sảnh, thỉnh thoảng lại giở đồng hồ ra xem với vẻ mặt sốt ruột. Đã tới giờ quy tụ quần thần rồi mà vẫn chưa có bóng dáng một ai. Ngài giở mobile phone ra gọi nhưng cũng chỉ có tiếng tút tút kéo dài. Sốt ruột, ngài gọi Thiên Lôi lại và hỏi:

- Thiên Lôi của ta, hồi chuông vừa rồi là hồi chuông thứ mấy?

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng, đó là hồi thứ ba rồi ạ.

- Nhà người có biết tại sao các quần thần yêu quý của ta giờ này vẫn chưa tề tựu tới đây không?

- Dạ thưa có lẽ là do Đại Lộ Thiên Đường khởi công đúng vào ngày Mực Tuất nên mới xảy ra cơ sự này.

- Nhà người nói gì vậy?

- Dạ khởi bẩm Ngọc Hoàng anh minh, cái tay chủ nhiệm công trình vĩ đại nối liền hạ giới với thiên đình này nguyên tuổi Sửu, mà Sửu với Tuất thuộc bộ tứ hành xung nên con đường đó mãi vẫn chưa xong, dẫn đến ùn tắc giao thông cản trở lộ trình của các táo quân.

- Sao không chọn người khác mà lại chọn ngay cái tên Sửu xiếc gì đó?

- Dạ ngài không biết đấy thôi, đấy là cơ cấu dưới hạ giới. Người này lại hợp tuổi với lãnh đạo nên được cất nhắc đó.

- Cái lũ ngừơi trần gian này quả là rắc rối. Thôi nhà ngươi thử ra cổng ngó xem có ai đang tới không?

- Dạ thưa thần xin đi ngay ạ.

Ngọc Hoàng đi lại ngẫm nghĩ “từ thuở ta khai thiên lập địa tới giờ, vạn vật đổi thay, con dân hạ giới cũng ngày càng được ấm no. Tuy nhiên chưa năm nào các táo quân của ta lại tới trễ đến như vậy. Quả là khó hiểu, khó hiểu …”.

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng

- Nhà ngươi có tin tức gì không Thiên Lôi?

- Dạ thần đã ra xem rồi nhưng cũng không thấy gì cả. Theo thần được biết, ở hạ giới mới sinh ra một lý thuyết mới gọi là “giờ cao su”.

- Giờ cao su? Ta mới biết tới súng cao su bắn chim, kẹo cao su ăn xong dùng để dán thạch sùng, bao cao su thổi bóng bay cho trẻ con chứ chưa hề nghe tới giờ cao su. Đó là cái gì vậy?

- Dạ, Ngọc Hoàng anh minh xá tội, đám người trần gian cho rằng lý thuyết thời gian bất biến của ngài giờ không còn chính xác nữa. Thay vào đó, thời gian cũng co giãn như cao su vậy. Đó là thuyết giờ cao su. Họ có thể đến sớm, đến muộn theo ý mình. Nếu ăn tiệc thì nhất quyết phải đến sớm, còn đi họp đi hành thì tới muộn một chút cũng không sao. Thần không chắc các Táo quân có áp dụng giờ cao su cho cuộc họp Thiên Triều hôm nay nữa hay không ạ.

- Năm nào cũng có lý thuyết mới thế này sao mà ta “update …….ết” được đây?

Thiên Triều đang vắng lặng bỗng chốc ồn ào một cách kinh khủng trong giây lát. Ngọc Hoàng có phần hoảng hốt và ngạc nhiên bởi thứ tiếng động lạ kia đang từ từ tăng dần. Thiên Lôi dù bản lĩnh cao cường ngày nào cũng dội sấm chớp xuống đất cũng hơi có phần e ngại, ngài nép sát Ngọc Hoàng như để trấn an vị chúa trời mà cũng dường như tự trấn an mình.

Trong giây lát, táo quân Vận tải xuất hiện nghênh chào Ngọc Hoàng:

- Khởi tấu Ngọc Hoàng anh minh thiên tuế, thiên tuế. Thần táo công vận tải xin được yết kiến.

- Khanh hãy bình thân.

- Khởi tấu Ngọc Hoàng, thần Táo công Du Lịch.

- Thần táo công Giáo Dục.

- Thần táo công Pháp Luật.

- Thần táo công Kinh Tế.

- Thần táo công Anh Ninh xin nghênh triều.

-

- Kính chúc Ngọc Hoàng thiên tuế, thiên tuế.

- Các khanh mau bình thân và an tọa đi. Đường xa vất vả chắc các ngươi cũng mệt rồi.

- Tạ ơn Ngọc Hoàng.

Táo quân Giao thông tiến lên phía trước trình tấu Ngọc Hoàng.

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng, năm nay đại hội Thiên Triều còn có sự góp mặt của một nhân vật mới tiếng tăm lẫy lừng – vị táo quân “cung thép” tài ba tới với tư cách khách mời và cũng là để trao đổi kinh nghiệm.

- Dạ, thần táo quân “cung thép” xin chúc Ngài an khang, thịnh vượng, thiên tuế, thiên tuế.

- Khanh chắc chắn phải là võ lâm anh hùng xuất chúng, tên bay vặn dặm rồi.

- Dạ thưa Ngọc Hoàng, táo quân Vận Tải đỡ lời, vị này không phải như vậy đâu. Anh ta đến từ “cung thép”, thủ phủ của nước bạn Thái Lan của chúng thần.

- Dạ đúng ạ, táo quân KrungThep tôi không hề học qua võ công một chút nào. Thần không có món “nhất dương chỉ” của Trùng Dương tiên sinh, cũng không có Giáng Long Thập Bát Chưởng của Quách Tỉnh đại hiệp, nhưng thần có năng khiếu điều khiển “óc-đi-na-tơ” hai tay thành thạo, tay trái nhấn phím Shift, tay phải vung chuột vẽ vòng tròn như Lão Ngoan Đồng đấy ạ.

- Ta hiểu rồi, Ngọc Hoàng cười sảng khóai. Khanh là một chuyên gia về công nghệ thông tin. Ngày trước ta đi du ngọan bên “phá-lằng-sẹt”, có học qua lớp tiếng Pháp cấp tốc của một gia sư bên AIT tên là Ginet. Ta biết từ đó là máy tính, còn được gọi là “công-pu-tơ” nữa đây.

- Hạ thần quả là khâm phục vốn kiến thức sâu rộng của ngài.

- Xà-bài-đì-mái-kháp, khanh có khỏe không?

- Dạ, thần và bàn dân Siam vô cùng mạnh khỏe, đội ơn Ngọc Hoàng.

- Ta có chút thắc mắc muốn hỏi táo quân Giao Thông, cái tiếng ồn ào khi nãy là cái gì vậy?

- Khởi tấu Ngọc Hoàng, chúng thần sử dụng xe hơi để lên đây, nhân tiện chạy thử Đại Lộ Thiên Đường. Cái tiếng ồn ào đó chính là tiếng của động cơ xe hơi. Năm nay anh em chúng thần tới đây đầy đủ và mạnh khỏe là nhờ cưỡi những “con” xe hơi đó ạ.

- Cá chép đâu rồi mà các ngươi phải đi bằng xe hơi thế?

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng, hồi này dưới hạ giới cá chép hiếm lắm. Sau khi được nuôi dưỡng, chúng được đưa đi phục vụ nhà hàng hết ạ. Với lại vì nuôi trong lồng con nào con ấy ẽo ợt, không thể đi được. Chúng thần không về họp đủ thì chớ, chứ chẳng may sa sẩy nó lăn đùng ra giữa đường thì có khi còn bị ngã gãy cổ, mất mạng thì vợ con hết nhờ. Ngặt một nỗi đường xa cách trở, nạn rải đinh hoành hành cộng với chưa có quy hoạch cho bãi đỗ xe trên Thiên Triều nên chúng thần phải loay hoay mãi mới kiếm được bãi đỗ. Mong Ngọc Hoàng xá tội cho sự chậm trễ này.

- Nghe hay lắm, lát ta phải đi xem cái con xe hơi của các khanh ra sao, biết đâu sau này cũng sử dụng đi lại cho tiện. Nhớ năm nào đi phải con cá chép “đểu” không phải cá xịn mà bị lai, trông thì to xác mà mới chạy một tí nó đã lăn kềnh làm ta sứt đầu gối. Năm đó con rồng của ta mà không bệnh nặng thì ta đâu có biết cơ sự ấy.

- Dạ thưa Ngọc Hoàng, thần đã mang về đây thêm một con xe Mẹc-xê-đét mới để ngài chạy thử “đề-mô”, nếu ngài thích thì thần xin được để lại cho ngài “mượn” không thời hạn đấy ạ. Thần cũng phải khá mạnh tay trong phiên đấu giá ngày 22 tháng chạp mới kiếm được biển số 6868 lộc phát đấy ạ. Hôm nay nhằm ngày 23 phi thẳng lên đây ra mắt ngài.

- Tốt quá, tốt quá, ta sẽ dùng thử.

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng, anh em chúng thần năm nay tề tựu đông đủ với đội hình mạnh nhất, khỏe nhất cũng nhờ những con xe này. Chỉ cần đổ xăng là nó chạy băng băng, khi về khỏi cần chăm sóc như mấy con cá chép cho mệt người. Táo quân Giao Thông nói tiếp, cuộc sống dưới hạ giới hiện đại, no đủ nên nhà nhà mua xe, người người đi xe, âu cũng là lẽ dĩ nhiên. Dưới đó người người cảm tạ ơn đức bao trùm trời đất của ngài. Người dân ấm no, du lịch, lễ hội cũng tưng bừng vui vẻ lắm ạ.

- Vậy thì tốt lắm, Ngọc Hoàng cao giọng, nhân nói đến du lịch, lễ hội, táo quân Du Lịch khanh, hãy có lời phát biểu với các anh em ở đây cho ta nghe nào.

- Thưa Ngọc Hoàng anh minh thiên tuế, một năm lại sắp qua đi và cũng như mọi lần, chúng thần tề tựu ở đây để báo cáo kết quả công tác cuối năm, phê bình và tự phê bình kiểm điểm, mong rằng sang năm sẽ làm tốt hơn nữa. Theo ngu kiến của táo tôi, được sự anh minh cho phép của Ngọc Hoàng và phu nhân, năm nay chúng ta tổ chức tiệc mặn để mừng anh em gặp mặt và cũng là để tăng thêm hương vị cho buổi báo cáo cuối năm. Một lát nữa thôi, tiên nữ sẽ chuẩn bị đồ ăn và các tiết mục văn nghệ góp vui cho Thiêu Triều. Ngoài ra còn một số món khác như karaoke, dancing và … xin lỗi, thế thôi ạ, nếu ai có nhu cầu xin gặp tôi sau buổi tiệc.

- Khanh quả là sáng tạo, đổi mới, ta rất vui mừng nhìn thấy hoạt động của chúng ta ngày càng có nhiều điểm mới. Các khanh làm việc vất vả cả năm rồi thì cũng nên thoải mái một chút, chứ cứ uống nước suối với mấy quả đào thì sao mà có hứng thú để mà bàn luận và làm việc. Nhân có táo quân bên Xì-cốt-len đem biếu mấy chai Wit-ki hôm 21, ta mời mỗi khanh một chén mừng cho buổi gặp mặt hôm nay. Xin nâng chén.

- Ura, ura, 1-2-3 dzô ….ô……ô ô…

Cả hội đồng vỗ tay rào rào tán thưởng ý kiến của Ngọc Hoàng anh minh. Trong ngày đông giá lạnh như vậy, rượu nóng quả là sành điệu vô cùng. Ngọc Hoàng vuốt râu nói:

- Bây giờ các khanh hãy lần lượt báo cáo tình hình hạ giới cho ta nghe. Mỗi người chỉ được nói không quá 5 phút, người nói sau cần chuẩn bị máy tính và sờ-lai nếu có để không làm mất thời gian của người khác. Chú ý không nói dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề. Hiện tại ta vẫn thắc mắc về chuyện mấy con xe hơi và tuyến đường cao tốc Đại Lộ Thiên Đường, táo Giao Thông hãy nói ta nghe xem sao.

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng anh minh, chuyện xe hơi thì như ngài cũng biết đấy. Từ ngày vào “vê-kép-tê-ô”, giá thuế đã giảm được những… 10% ạ. Ngay từ trước đó, dân chúng đã nườm nượp chuẩn bị sắm sửa rồi, chỉ đợi bên Hoa Thịnh Đốn thông qua là mua liền. Thần có tin mật nên ngắm nghía ngay, đặt mua từ trước. Tòan xe xịn đấy ạ.

- Sao chỉ giảm có 10% giá nhập thôi? Như vậy thì thuế vẫn còn cao lắm, 80% thì sao mà dân tình hạ giới mua nổi?

- Dạ ngài không biết đấy thôi, dân đó ngày thường trông nghèo nghèo khổ khổ chứ cứ cắt đất cho họ hôm nay, sáng mai họ xây nhà cao tầng ngay. Thậm chí xin xây 5 tầng nhưng họ thượng thẳng cánh lên những 10 tầng cơ đấy. Mua một con xe hơi thì thấm tháp gì so với cái nhà kia chứ ạ.

- Chà, ngày thường ta theo dõi webcam của thiên đình thấy tòan cảnh lụt lội, đói kém. Dọc các tuyến đường lớn tòan là chợ lao động, thế mà thực ra thì họ cũng khá nhỉ?

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng, xe hơi đã lắm mà xe máy lại nhiều thì làm sao mà không dẫn tới tắc đường. Ngày trước hạ thần ra chỉ tạm thời ngừng đăng ký xe máy tại các quận huyện thủ đô thì bị ngay anh táo Kinh Tế và anh táo Pháp Luật mách nước cho dân chúng nói xấu tơi bời trên báo chí và pho-rum, tí nữa thì mất ghế đấy ạ.

- Này anh đừng có mà vu oan nhá, táo Kinh Tế tức khí đứng lên. Xã hội văn minh, kinh tế giàu mạnh thì dân trí cũng theo đó mà được nâng cao. Anh đừng có mà dựng đứng câu chuyện. Khởi bẩm Ngọc Hoàng anh minh, phương tiện truyền thông, đa phương tiện nhan nhản khắp nơi, báo chí, truyền hình họ đưa tin ầm ầm làm sao mà ngừơi dân không thông tỏ. Ngày trước họ không cất tiếng nói được vì thiếu người đưa tin, giờ thì ai cũng muốn đưa tin nhanh, tin nóng, người dân họ cứ thế mà nói thôi.

- Tôi hỏi anh nhé, táo Giao Thông ngắt lời, thế cái vụ lớn tiếng nói là giảm thuế nhập khẩu xe hơi những … 10% , rồi vụ mua xe cũ anh cũng nghe dân chúng nói rồi chứ? Anh làm thế thì bao giờ đất nước này mới thực sự hưởng lợi từ vụ “vê-kép-tê-ô”? Anh cứ thử hỏi anh táo Cung-thép xem nào, cái xe Hông-đa anh bán tới 38 ngàn mỹ kim, ở đây họ bán 20 ngàn kìa. Anh ra Fu-trơ-bác-răng-sịt thấy họ bán đầy, đúng không?

Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, Ngọc Hoàng hạ giọng:

- Táo Cung-thép, khanh có ý kiến gì không?

Vốn là người dĩ hòa vi quý đúng bản chất công tử nước Xiêm, táo Cung-thép chậm rãi:

- Khởi tấu Ngọc Hoàng cùng các chư vị, việc so sánh hai đất nước với nhau kể cũng nên làm nhưng cũng có cái khó của nó. Nước tôi đất rộng người thưa, đường xá to lớn mà lúa gạo ăn không hết tòan phải bán ra nước ngoài không sợ hỏng hết. Chúng tôi bán rất nhiều thứ như vậy với giá rẻ nên khi mua hàng của họ cũng được ưu đãi. Đấy là lý do tại sao xe cộ hay hàng điện máy ở đất nước chúng tôi rất rẻ. Với lại quả thật bên này người dân không có đề cao xe cộ gì hết, chỉ coi là phương tiện đi lại thôi nên bán đắt cũng chẳng ai mua.

- Khởi bẩm Ngọc Hoàng anh minh soi xét, táo Giao Thông đứng lên. Cái Đại Lộ Thiên Đường của thần cũng vì anh táo Kinh Tế này mà tới nay chưa xong. Anh ta soạn thảo hợp đồng không kỹ dẫn tới bên thi công giờ họ đòi thêm tiền “phát sinh” mới chịu làm nốt phần còn lại.

- Thưa Ngọc Hoàng, táo Kinh Tế bật dậy, có ngàn tay ngàn mắt như Quan Âm Bồ Tát cũng phải liêu điêu chứ đừng nói một kẻ tầm thường như thần. Hàng trăm hộ dân sống chui ven đường nhất tề đòi tiền bồi thường mới chịu di dời. Thần lấy đâu ra tiền cho chúng cơ chứ? Cả một đám người vi phạm pháp luật với tội ở chui, nhảy dù, nay lại còn cản trở người thi hành công vụ, thần biết làm sao đây? Không có tiền bồi thường di dời thì sao mà xây tiếp được? Cái này là tại anh táo Pháp Luật.

- Táo Pháp Luật đâu, khanh hãy giải trình mau, Ngọc Hoàng lớn tiếng.

- Khởi tấu Ngọc Hoàng, đúng là có hàng trăm hộ như vậy. Nói thì dễ chứ giờ vứt họ đi đâu được? Thần không thể cưỡng ép họ một cách tàn bạo. Xe lăn, xe lu tới làm đường họ lăn đùng ra đấy ai dám chẹt? Bắt họ bỏ tù à? Cái này không có trong điều khoản luật pháp, cùng lắm tạm giam hoặc án treo thôi. Treo xong họ lại như vậy. Làm thế thì chỉ có cách đẩy họ tới cái chết thôi, họ thà chết dưới bánh xe lu còn hơn. Nếu pháp luật có cứng nhắc hơn nữa thì lấy đâu ra nhà tù mà nhốt hết họ vào được. Giải quyết kiểu đó không phải là giải quyết tận gốc triệt để. Cái chính là phải có quy hoạch tổng thể rõ ràng từ trước thì họ đâu có tới mà ở la liệt đến thế? Thần muốn hòan thành nhiệm vụ lắm chứ, mong sao anh táo Giáo Dục dạy bảo họ cặn kẽ hơn để sống cho đúng với pháp luật.

- Này, anh đừng có lươn lẹo nhé, táo Giáo Dục lớn tiếng. Khởi bẩm Ngọc Hoàng, Giáo Dục tôi giờ không còn được bao cấp như trước nữa, trẻ con đi học phải đóng tiền tôi đâu có muốn. Đất nước còn nghèo, đồng ruộng ít ỏi, thiên tai lụt lội triền miên, các hộ nghèo lấy đâu ra tiền cho con đi học? Không có học thì chỉ có cách ra đứng đường, chạy xe ôm, đi bán dạo hay là đèn mờ bia bọt thôi. Khi đã thất học thì họ cũng thất nghiệp, sống cũng có sung sướng gì đâu?

- Thế anh nói cho tôi biết, tại sao báo chí đăng hàng loạt bài về học sinh đánh cô giáo, học sinh kẹp 3 xe gắn máy vi phạm giao thông, hay là học sinh ghi âm tố cáo thầy giáo? Chả phải là do anh dạy dỗ chúng nó không nên người sao. Ngay cả mấy anh giáo viên dưới trướng của anh còn bị đứa con nít nó ghi âm thì anh tính sao? Táo Kinh Tế lên tiếng ủng hộ vị công thần Pháp Luật.

- Tôi có dạy bảo hẳn hoi, nhưng thưa Ngọc Hoàng anh minh, phu nhân đáng kính cùng các vị táo quân, dạy là một chuyện nhưng họ có học hay không lại là chuyện khác. Cái này thì thần xin nhận khuyết điểm vì thần lực bất tòng tâm với các trường hợp này rồi. Tuy nhiên thần vẫn áy náy sao anh Kinh Tế lại nói với thần về vụ học xinh kẹp 3 hay học sinh đánh giáo viên. Khi chúng ra đường rồi thì thần bó tay, địa hạt của thần chỉ là ở trong nhà trường thôi. Cái này chắc anh An Ninh có thể giải trình với ngài đấy ạ.

- Anh Ninh đâu, khanh hãy có đôi lời đi, từ nãy tới giờ ta thấy khanh có vẻ rất trầm tư.

- Thưa Ngọc Hoàng thiên tuế, bản tính của thần ngài cũng đã biết rồi đấy, thần luôn đi sâu đi sát, nhận định tình hình chính xác rồi mới đưa ra kết luận. Đôi khi thể hiện bề ngoài dễ làm người ta hiểu sai vấn đề. Cái chính là phải nhìn thấy căn nguyên của sự việc. Anh táo Giáo Dục dạy dỗ học sinh không cẩn thận nên chúng mới làm mất trật tự an ninh, vi phạm pháp luật chứ. Tuy nhiên cũng cần phải thấy anh ấy làm việc rất mẫn cán trong suốt cả năm. Ngoài một số tiêu cực nhỏ kể trên, anh ta đã và đang đổi mới giáo dục, đưa thêm nhiều nhân tài ra nước ngoài học thạc sỹ và tiến sỹ. Đấy chính là cách giải quyết tận gốc những u mê bao nhiêu năm nay còn tồn đọng. Thần hy vọng anh Giáo Dục sẽ thành công.

Tiếp lời sau khi nhấp một ngụm Wit-ki, táo An Ninh bẩm báo:

- Thưa Ngọc Hoàng, thưa các vị táo quân và táo Cung-thép, An Ninh tôi luôn đi sâu đi sát vào đời sống quần chúng, thương yêu nhân dân và cũng nhờ đó được mọi người giúp đỡ nhiều. Năm qua thần đã bắt được rất nhiều vụ vận chuyển buôn bán người, ma túy và vũ khí trái phép. Chắc anh táo Cung-thép còn kinh hoàng sau 8 vụ đánh bom đêm giao thừa và 2 vụ mới đây ở thủ đô Băng-cốc? Thần xin bẩm báo Ngọc Hoàng, xứ sở Việt Nam của thần không hề có bạo động hay đánh bom như vậy. Đội ơn ân đức của Ngọc Hoàng mà người dân vẫn luôn bình an, đời sống ngày càng ấm no.

- Về mấy vụ đánh bom thì thần công nhận anh táo An Ninh của Việt Nam quả thực tài giỏi, táo Cung-thép lên tiếng. Đó cũng là lý do tại sao hôm nay thần có mặt, vừa là để báo cáo và cũng là để học hỏi kinh nghiệm từ các vị.

Ngáp một cái dài, Ngọc Hoàng quay sang hỏi táo Du Lịch:

- Du Lịch khanh, từ nãy tới giờ nghe tòan tin dữ thôi, khanh có tin gì hay ho cho ta cùng các vị nghe không?

- Khởi tấu Ngọc Hoàng, năm nay du lịch được mùa lắm ạ. Lượng du khách đi và đến trong ngoài nước tăng vọt. Thần cũng mỏi tay ký quyết định cấp giấy phép mở dịch vụ du lịch. Đáng mừng lắm thưa ngài.

- Tốt quá, tốt quá, ngành công nghiệp không khói này chẳng mấy chốc sẽ đuổi kịp Thái Lan. À, khanh có khúc mắc gì không?

- Dạ thưa có ạ, thần đã năm lần bảy lượt xin cho AirAsia mở đường bay chính thức BăngCốc - Hồ Chí Minh nhưng không thành. Bộ phận bên anh Kinh Tế và Giao Thông cho là sân bay chưa đủ tiêu chuẩn nên không chịu đồng ý. Do đó mà doanh thu của thần bị giảm đáng kể. Anh táo Cung-thép hôm nay có mặt cũng một phần vì chuyện này.

- Khởi tấu Ngọc Hoàng, táo Cung-thép trình bày, thần xin được ngài minh xét đặc cách ủy quyền cho mở đường bay BăngCốc – Hồ Chí Minh cho AirAsia. Đường bay này sẽ tạo điều kiện thuận lợi phát triển ngành du lịch Thái Lan và Việt Nam đấy ạ. Thần cũng thông cảm với các vị bên Việt Nam vì khó khăn đôi khi rất khó giải quyết. Ngay bên nước thần cũng vậy, cái anh Thạc-xỉn cũng vì muốn lấy thành tích đã cho sân bay Su-va-na-bùm khánh thành sớm, dẫn tới giờ đường băng nứt nẻ, hạ tầng không đáp ứng nổi du khách như mong đợi.

- Được, ta sẽ xem xét đề nghị của khanh. Giờ thì các anh em cũng mệt mỏi rồi, Du Lịch khanh có cái gì giải trí không vậy?

- Có ngay có ngay, khởi tấu Ngọc Hoàng cùng các vị, Du Lịch tôi mới đi Indonesia về và mang theo một nhóm vũ công tới góp vui tại đại hội thiên triều lần này. Xin quý vị bình thân để thưởng thước màn múa Indo. Các em đâu, ra đây nào….

Nhóm vũ công đẹp như tiên nữ xuất hiện trong giây lát, Ngọc Hoàng, phu nhân cùng các vị táo quân gật gù tán thưởng màn trình diễn đến từ đảo Java. Tiếng nhạc, tiếng cụng ly chan chát khiến không khí trên thiên đình sôi động hẳn lên. Khi chiếc váy thổ cẩm cuối cùng rời khỏi sân khấu, Ngọc Hoàng đứng lên có đôi lời:

- Từ nãy tới giờ ta đã được nghe khá nhiều ý kiến của các khanh rồi. Nhẽ ra thiên đình ta cần phải có báo cáo Progress định kỳ thì mới được. Tuy nhiên, một phần đường xá xa xôi, bản thân ta cũng bận bịu công việc cũng như các khanh ở hạ giới, bên cạnh đó chúng ta cũng chỉ giúp họ một phần trong việc cai quản tốt hơn chứ trong thời đại dân chủ này, việc áp đặt họ theo phong cách thiên đình quả là không nên. Như vậy sẽ làm giảm dân chủ hạ giới, cái mà các con dân của ta đã và đang đấu tranh từn ngày để có được. Ngọc Hoàng ta cũng luôn theo dõi tình hình thông qua webcam, báo chí và những chuyến công cán. Năm nay là năm Đinh Hợi, ta hy vọng mọi chuyện sẽ diễn ra tốt hơn, đất nước Việt Nam mà các khanh cai quản cũng sẽ phát triển lớn mạnh hơn, sát cánh cùng người anh em Thái Lan trở thành hai cường quốc Đông Nam Á. Các khanh lưu ý nên thường xuyên báo cáo qua email hoặc nếu gấp quá có thể voice chat với ta bằng Skype nhé.

- Ngọc Hoàng anh minh, các vị táo quân đồng thanh tán thành.

- Năm nay cái gì chưa đạt được thì năm sau cố gắng hoàn thành, chưa xong thì năm sau nữa. Một điều mà ta muốn các khanh lưu ý là cần tránh thói quan liêu, cửa quyền. Phải nhân từ mà cương quyết, thẳng thắn phê bình và tự phê bình. Có lỗi thì nên nhận chứ không nên đổ lỗi vòng vo. Ta ở trên này tuy bận nhưng cũng biết hết mọi chuyện ở hạ giới rồi. Hôm nay mời các khanh lên đây để trao đổi, nghe báo cáo và cũng là một dịp để thiên triều ta gặp mặt nghỉ ngơi trước khi bắt tay vào một năm mới đầy thử thách. Phần 2 của cuộc họp bàn về phương hướng phát triển kinh tế và an ninh xã hội sẽ được tiếp tục sau tiệc rượu. Nào mời các khanh sang phòng hội nghị để chúng ta cùng liên hoan.

- Ngọc Hoàng thiên tuế, thiên tuế …

Tết Đinh Hợi 2007

Posted by Mystical Orient

Can't see English? click here for Language Setting

1 Comments:

At July 10, 2007 at 9:50 AM , Anonymous Anonymous said...

Anh Phương post mấy cái ảnh của vở kịch này lên đi. Đọc mấy cái này thấy nhớ AIT quá.

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

---------------------------------------